Vừa ra đến trước cửa, Thường tổng công hòa ái dễ gần nhìn Đường Phương, so với con ruột còn hiền lành hơn: "Tiểu Đường, xem khi nào cha mẹ cháu rảnh, trước khi đi Tây An chúng ta mời bọn họ ăn một bữa cơm, gặp mặt một lần. Cháu yên tâm, chúng ta sẽ không can thiệp vào chuyện của các cháu, chỉ là mọi người làm quen một chút cho yên tâm thôi, được không? Dịch Sinh của chúng ta nhìn qua thì không đáng yên lòng, thật ra nó rất tốt ——"
"Tâm tính thiện lương có cái rắm để dùng?" Ông Trần liếc vợ, đưa cho Đường Phương một tờ giấy: "Nếu Trần Dịch Sinh chọc giận cháu, cháu cứ mắng, đánh cũng được, đừng để nó làm bừa gặp rắc rối, nếu không cứ tới tìm chúng ta. Đây là điện thoại của ta và cô Thường, cháu cầm đi."
Đường Phương xấu hổ nhận lấy, không hiểu sao có loại cảm giác vinh dự ẩn núp nằm vùng tình nguyện hi sinh.
"Con có gì mà không yên lòng chứ? Con nào dám chọc Đường Phương giận? Hai người thật sự là ——" Trần Dịch Sinh nhanh chóng tiễn cha mẹ ra ngoài cửa, quay đầu nhét túi nặng trịch vào trong lòng Đường Phương. Đường Phương không ôm lấy, Trần Dịch Sinh đẩy lại nói: "Tôi tiễn bọn họ, chúng ta nói chuyện sau."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT