Một người không thể đoán được tương lai có lẽ là chuyện tốt. —— Agatha Christie “Và rồi chẳng còn ai”
Họp lớp mùng một tháng năm, Chu Đạo Ninh  không đi, bọn Đường Phương cũng không đi, ngay cả bà Phương Thụ Nhân cũng không đi. Buổi tiệc trà diễn ra ở thôn Vũ Cốc, trên bàn gỗ dài bày đầy các loại hoa quả hạt dưa điểm tâm, cốc trà Bích Loa Xuân Thái Hồ và  cốc cà phê Starbucks xen kẽ lẫn nhau.
Tần Tứ Nguyệt nằm ở trên võng dưới tàng cây dâu, trên mặt che chiếc quạt tròn, trên quạt viết hai chữ to”Kết côn” , chữ tiêu sái như người.
Lâm Tử Quân ngồi ở dưới tàng cây nhàm chán xem ảnh trong nhóm bạn học.
“Chậc chậc, em gái Bạch làm cằm rồi, còn làm kiểu Hàn, trên đường có đụng phải, chắc chắn nhận không ra.”
“A? Kia là Tưởng Thần? Tưởng Thần hiện tại béo như heo ấy. Nên giảm béo đi thôi!”
Thẩm Tây Du liếc mắt một cái: “Tháng trước đến bệnh viện lấy thuốc, mấy năm trước lên chức Phó tổng nên mới béo thế đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play