Bốn người hoặc ngồi hoặc nằm hoặc dựa dưới tàng cây, nói chuyện trời đất. Có Lâm Tử Quân ở đây, tự nhiên đủ loại chủ đề câu chuyện, chuyện lý thú từ khi còn bé tới những tai nạn xấu hổ ở trường học, trăm sắc thái của chúng sinh sau khi công tác, con người cảnh vật khi đi du lịch, đủ loại đặc sắc, trong lúc nói chuyện bởi vì cô ấy quá hiểu Đường Phương, tránh không khỏi kể đi kể lại. Ngay cả Triệu Sĩ Hành cũng nói đến việc ít người biết đến ở đường Khang Bình.
Hứng thú nói chuyện, Trần Dịch Sinh vô cùng rộng lượng bảo Triệu Sĩ Hành mở nốt chai rượu kia. Lâm Tử Quân vô cùng vui, ôm vỏ chai rượu gõ theo nhịp trống Châu Phi: “Trần Dịch Sinh muôn năm, Trần Dịch Sinh muôn năm.” Dưới bóng đêm mái tóc quăn dài của cô ấy rối tung, cười quyến rũ hấp dẫn người, chiếc lắc bạc trên mắt cá chân cô ấy lóe sáng.
Trần Dịch Sinh chỉ về phía cô ấy đột phát ý tưởng: “Lâm Tử Quân cô bây giờ rất giống quỷ trong lăng miếu chờ thư sinh đến cắn câu đoạt hồn.”
Triệu Sĩ Hành mang theo cảm giác say cười anh: “Cậu sợ nhất quỷ đấy, còn dám nhắc đến nữ quỷ? Trước đây cậu bị cái cây kia dọa đến sợ rụt lưỡi —— ”
Trần Dịch Sinh che lại lỗ tai suýt chút nữa lăn khỏi chiếu, chen vào ngắt lời Triệu Sĩ Hành: “Dừng lại—— ”
Lâm Tử Quân và Đường Phương cười không nhịn được. Cười xong Trần Dịch Sinh, Lâm Tử Quân quay người cào chân Đường Phương: “Đường Đường, hát “Ngứa” đi. Xin cậu đấy. Đã lâu không nghe rồi, ngứa ngáy quá. Mau tới quyến rũ tớ đi, câu toàn bộ hồn phách. Cậu hát tớ bè theo. Này, các anh vểnh tai nghe đi, Đường của chúng ta vừa ngọt ngào vừa mềm mại.”
Đường Phương nhấp một ngụm rượu, hơi nóng dâng lên, hất cằm Lâm Tử Quân: “Ái khanh, nghe cho kỹ.” Cô hắng giọng một cái, mở miệng ngâm khẽ: “Đến đây, niềm vui ơi đến đây —— ” (*)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play