"Đường Phương, anh yêu em."
Đường Phương ra sức mở to mắt, nước mắt tuôn trào.
Chu Đạo Ninh giữ mặt cô, bây giờ không thể nói đẹp được, nước mắt nước mũi không ngừng tuôn, mắt đỏ mũi đỏ môi cũng sưng, có lẽ là bị lời của anh làm hoảng hốt, lông mi không ngừng chớp, anh càng đến gần, cô càng hoảng.
"Anh rất thích em, Đường Đường, em còn thích anh sao?"
Giọng Chu Đạo Ninh dịu dàng, khẽ nở nụ cười. Đường Phương thời niên thiếu thường hung dữ muốn anh nói vài câu bùi tai, nhưng anh làm thế nào cũng nói không nên lời, chỉ biết nhéo má bảo cô ăn nhiều một chút, khiến Đường Phương tức giận đến mức vừa hô hào giảm béo, vừa lại như chuột nhỏ ăn vụng đồ ăn vặt.
Ninh Ninh, ngoan, ăn thêm chút nào. Anh sinh non, từ khi bắt đầu biết chuyện, mẹ luôn dịu dàng dặn dò anh những lời này, với anh mà nói, ăn nhiều một chút, chẳng khác nào yêu. Cơ thể trưởng thành bình thường ăn không đủ no, càng thêm cảm nhận được ăn nhiều đáng quý biết bao. Đường Phương thích ăn như vậy, ăn gì cũng ngon miệng.
Hiện tại cuối cùng đã nói ra từ yêu, còn có cả từ thích, thật ra cũng không khó. Anh vẫn luôn biết, chỉ cần anh sẵn sàng hạ xuống tôn nghiêm đàn ông, Đường Phương vẫn là Đường Phương của mười năm về trước, cô sợ gì cô thích gì cô muốn gì đều không thay đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play