Gặp gỡ là chuyện của hai người, xa nhau lại là quyết định của một người. Gặp nhau là vừa mới bắt đầu, xa nhau lại là vì gặp được sự rời đi tiếp theo. Đây là một thế giới thịnh hành xa nhau, nhưng chúng ta đều không giỏi từ biệt. —— “Life Is Elsewhere” -Milan Kundera

Đường Phương không trả lời câu hỏi của Chu Đạo Ninh, bởi vì không có đáp án. Một phút khều được bao nhiêu ốc, một phút lột được bao nhiêu tôm, một phút cắn được bao nhiêu hạt dưa, là những trò giải trí nhàm chán khi còn trẻ, chỉ có cô nhàm chán, còn Chu Đạo Ninh thì chưa bao giờ, song bị đôi mắt sáng rực của anh nhìn, người mắc bệnh giữ thể diện nặng như Đường Phương sợ tu luyện mười năm cũng sẽ sụp đổ trong mấy phút. Cũng may có Trần Dịch Sinh gào mồm hòa theo tiếng xe máy khởi động, khiến tất cả mọi người đi theo ra ngoài ngõ.
Đêm xuân Thượng Hải, cả ngày ồn ào cuối cùng đã yên tĩnh, các cửa hàng phản chiếu như hình răng cưa dưới ánh đèn. Mùi hoa ngọc lan tỏa khắp bốn phía, đèn neon sáng ngời, đường Phú Minh, Tân Lạc đều là thanh niên mười giờ mới ra cửa, thời thượng tràn ngập sức sống, cười vui vẻ ở lối đi bộ khu thành cũ. Tấm biển nhà hàng Thúy Hoa Trà lấp lánh, so với hai chữ Thúy Hoa bình dị không chỗ nào không có mặt ở cảng, không biết xa hoa bao nhiêu.
Tôm của A Mao chỉ có một nhà, nằm trong một ngõ nhỏ ở đường Tân Lạc. Xe hai bánh của Chung Hiểu Phong dù sao cũng nhanh hơn bốn bánh, chờ ở cửa ngõ, một điếu thuốc đều đã hút xong. Đường Phương mang theo mọi người đi vào trong con ngõ tối.
Trần Dịch Sinh hăng hái dạt dào khen ngợi: "Đường Phương cô thật lợi hại, nơi này nếu không có cô đưa đi thì ai tìm được. Chắc chắn mùi vị rất ngon."
Đường Phương cười ha ha, kỹ năng nói chuyện của Trần Dịch Sinh cũng không tệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play