Lâm Tử Quân đạp giày cao gót 9cm, tiếng lộc cộc vang lên đi vào ngõ đường Thiên Tân. Vừa vào đồn công an, đập vào mặt là mùi khó ngửi từ bún ốc, Lâm Tử Quân nhíu mày che kín mũi, liếc hộp đồ thừa ném trong thùng rác, hít thở sâu vài hơi, tiến lên hỏi thăm Phó sở trưởng Triệu ở nơi nào.
Người cảnh sát trẻ tuổi mặt đỏ bừng, chỉ bên trong không chịu mở miệng, sợ mùi làm ngạt thở mỹ nữ, thấy Lâm Tử Quân rời đi, nhanh chóng móc ra kẹo cao su, nhét mấy viên vào trong miệng. Ai biết trực đêm còn có thể gặp được đại mỹ nữ, sau này không bao giờ gọi bún ốc nữa.
Đường Phương, Phương Thiếu Phác và Triệu Sĩ Hành ngồi trong phòng họp đầy mùi thuốc lá. Trước mặt để ly giấy dùng một lần, lá trà màu vàng xanh lơ lửng trong làn nước nóng, bọt trà từ từ tan biến, giúp lá trà có thêm không gian nở ra.
Phó sở trưởng Triệu khách khí cầm mấy quả chuối tiêu vào, mùi chuối giúp giảm bớt cảm giác mệt mỏi trong lúc chờ đợi: "Tiểu Triệu, hiện tại sức khỏe cha cháu thế nào?"
"Cảm ơn chú, vẫn ổn ạ." Triệu Sĩ Hành mất tự nhiên bưng ly lên, lại bị nóng phải thả trở lại.
"Ta xem tin tức, phải đi Hàng Châu dưỡng bệnh đúng không? Aiz, dù nói như thế nào, mọi người Thượng Hải chúng ta đều vẫn nhớ lão lãnh đạo. Ta chỉ có thể đè nén trong lòng. Những gia đình ở khu nhà cũ phía nam thành phố, hàng năm bị ngập trong nước, phải dùng một cái bàn để di động trên mặt nước. Hàng năm phản ánh, có tác dụng gì đâu? Chỉ có cha cháu xắn ống quần, mặc kệ nước chảy, thăm viếng từng nhà. Nửa năm hay là một năm nhỉ? Hệ thống thoát nước toàn bộ làm xong, nhà ở dột nước cũng sửa xong. Chỉ có làm quan ở Thượng Hải mới suy nghĩ cho Thượng Hải, đúng không? Cháu cũng biết đấy tiền lương chả tăng là bao. Sau đó cha cháu bị cách chức, qua mười năm tiền lương cũng chỉ tăng có chút! Làm bao nhiêu việc cũng coi như vô dụng." Phó sở trưởng Triệu thấy bọn họ ngồi im, tự mình bóc vỏ một quả chuối, đưa cho Triệu Sĩ Hành: "Ngại quá, hoa quả không được ngon, chịu khó vậy."
Đường Phương biết Triệu Sĩ Hành là quan nhị đại đường Khang Bình, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới anh là vị công tử của người mới từ ngục giam kia đi ra, đã từng hiển hách như vậy, cũng coi như công tử số một Thượng Hải, hôm nay lại lưu lạc thành như vậy, bị Trần Dịch Sinh hò hét sai bảo... Cô nhất thời cũng không biết nói gì cho phải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play