"Vẫn nên ngồi xe của anh đi." Đường Phương nhấc túi: "Anh đợi tôi năm phút, tôi đi rửa tay."
"Hả? Không sao không sao, tàu điện ngầm cũng rất tốt ——" Phương Thiếu Phác vừa mới chuẩn bị tập trung sắm vai nhân vật "hộ hoa sứ giả toa tàu", thể nghiệm một chút sóng gió trong biển người có em có anh vẻ mặt nghiêm túc tươi cười, lại bị cô gái thay đổi chủ ý khiến cho có chút chưa tỉnh hồn lại.
"Xe của anh phải làm thế nào?"
Đường Phương đang quan tâm anh? Phương Thiếu Phác cười như hoa: "Để lại ở bãi, ngày mai tới lấy lúc nào cũng được."
"Quá không thỏa đáng, ngày mai anh phải trả 240 tệ tiền đỗ xe." Đường Phương đã coi Phương Thiếu Phác từ đường vòng giao tiếp "người quen biết" tiến vào trong phạm vi "bạn bè", tự động tự giác tiết kiệm tiền cho bạn, hơn nữa Phương Thiếu Phác mặc đẹp như vậy, chen thành rau khô trong tàu điện ngầm thực đáng tiếc.
Phương Thiếu Phác gật đầu nháy mắt mấy cái, nhìn cô sải bước ra khỏi phòng làm việc. Anh ta cầm cán bút, nhếch mép, xuống được nhà bếp, lên được phòng khách, lòng còn thiên vị lo cho túi tiền của anh ta, thật tốt. Xem ra đàn ông Thượng Hải đều thực sự duy trì hôn nhân ổn định, tiền nên nộp cho vợ. Phụ nữ có nhiều thời gian để ý đến tiền, đương nhiên thời gian nhìn chằm chằm đàn ông sẽ ít, có thăng bằng mới có thể hài hòa.
So với tốc độ ánh sáng còn nhanh hơn là cái gì? Tốc độ của bộ não. Phương công tử sau khi bổ não lại nghĩ đến vở kịch ám muội trên toa tàu: Anh ta thoải mái nắm tay cầm, giữ Đường Phương ở trước người mình, cằm hơi chếch về phía trước có thể đụng tới mái tóc đuôi ngựa của cô, bị tóc của cô khẽ phất qua gương mặt, sẽ hơi ngưa ngứa một chút, giống như anh ta hiện tại.
Đường Phương đang thay váy đen, đau thương phát hiện một sự thật: Tháng ba không giảm béo, tháng tư đành đau thương. Thịt tăng và giảm cùng tuân theo một nguyên lý: Hoặc là bạn mặc đồ len toàn thân, hoặc là bạn tháo hết đồ len. Mong đợi gì vào chỉ béo ngực không béo eo? Chỉ có áo giáp thôi.
Cúi xuống 45 độ, đầu dán vào cánh cửa WC, Đường Phương học tập cô giáo Y Năng Tịnh, hạ tay xuống, lưng, hai bên hông, tất cả phần” thịt ba cân” trên bụng dồn về một chỗ. Cổ áo chữ V không sâu như rãnh Mariana (*)cũng vô cùng đồ sộ. Đường Phương cúi đầu hít một hơi, mắt thấy độ cao toàn bộ thềm lục địa đột nhiên lên cao hơn so với mặt biển, cô vội vàng bật hơi, nhắc nhở chính mình tối nay nghìn vạn lần nhớ kỹ tránh hít thở sâu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play