Ngày hôm sau, Chu Đạo Ninh đưa Đường Phương đến bệnh viện nói anh không đi vào, buổi tối lại đây tụ họp. Đường Phương suy nghĩ vẫn không mở miệng hỏi. Chu Đạo Ninh đi hai bước lại đột nhiên trở về, bấm thang máy cho Đường Phương, anh hơi ngẩng đầu lên nhìn con số phía trên thang máy: "Anh đi một chuyến đến Lãnh sự quán, trước kia từng hợp tác với một người ở sứ quán Phnom Penh, đi qua chào hỏi."
Cửa thang máy mở, Chu Đạo Ninh vươn tay ngăn lại, để cho xe lăn bên trong và y tá đi ra trước, khẽ nói: "Có chuyện gì cứ nhắn tin cho anh, anh có thể đến bất cứ lúc nào."
Đường Phương ừ một tiếng vào thang máy, nhìn cửa thang máy chậm rãi khép lại, nhìn khuôn mặt Chu Đạo Ninh dần dần biến mất, bỗng nhiên hơi thổn thức, Chu Đạo Ninh thời niên thiếu chưa bao giờ báo cáo hành tung với bất cứ ai, cô ở bên ngoài trường học chỉ có thể dựa vào đoán và chờ. Con người rồi sẽ thay đổi, cho dù là bởi vì những người khác hay là vì chính mình. Không biết về sau dạng phụ nữ nào có thể trở thành một nửa của Chu Đạo Ninh, nhưng chắc chắn sẽ phải đi rất nhiều đường vòng.
Cảm ơn y tá rồi vào phòng bệnh, thấy Trần Dịch Sinh cầm bình truyền dịch chậm rãi đi toilet, Đường Phương hoảng sợ: "Anh có thể đi lại không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT