Sau khi ăn xong tráng miệng, Phương Thiếu Phác sắp xếp lái xe tới đón người: "Mọi người về trước đi, tôi ở lại uống chén trà với Đường Phương."
Phương Thiếu Bân và Phương Thiếu Thụ hiểu ý cười, đều tự bắt đầu gọi điện thoại cho bạn bè, trong di động thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười duyên tiếng thét chói tai của phụ nữ, ngôn ngữ trêu đùa linh tinh, dẫn tới Ngũ Vi cũng phải ghé mắt. Bà Lưu cau mày, dường như lo lắng Phương Thiếu Phác sau này cũng sẽ biến thành người như vậy. Bà Phương chỉ coi như không phát hiện không nghe thấy, tiếp tục cảnh cáo con gái không được đi Thái Lan linh tinh.
Đường Phương và Phương Thiếu Phác tiễn bước người nhà họ Phương, Tiểu Tống đã thu dọn xong bàn ăn. Hai người vào phòng khách, Phương Thiếu Phác cũng không để ý hình tượng, ngồi xuống sô pha, thở dài thật sâu, khép mắt lại, lại mở mắt cười khổ: "Tự làm bậy không thể sống, sớm biết có hôm nay lúc trước đã không làm."
Đường Phương pha cho anh ta cốc hồng trà: "Cô Ngũ đối xử với anh cũng tốt, người cũng tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT