Vali mở rộng, bà Phương Thụ Nhân sắp xếp quần áo bỏ vào, tuy rằng chủ tịch công đoàn cam đoan nơi ở vô cùng sạch sẽ, nhưng bà Phương Thụ Nhân vẫn quen tự mang ga giường vỏ gối, xoay người lại mở tủ áo khoác. Trong tủ quần áo đầy áo khoác thu đông, bà Phương Thụ Nhân liếc mắt một cái đã thấy chiếc áo lông ngỗng màu đen ông Đường Tư Thành mặc gần mười năm, lật mấy cái cũng không phát hiện ga giường để chỗ nào, bà nhíu mày, xoay người lấy thư của ông Đường Tư Thành ở trong ngăn kéo tủ đầu giường.

Nói là thư, không bằng nói là danh sách, lời nói khép nép giải thích thường ngày không có, danh sách chi tiết chỗ để đồ trong nhà, ngoài ra còn có các vật dụng trong hai tủ quần áo lớn trong nhà, đồ để trong tủ giày. Có lẽ là sợ bà tìm không thấy, đều viết rõ ràng vị trí, số thùng còn đánh dấu bằng con số.

Đồ dùng du lịch để trên giường, đồ để ở phòng Đường Phương trách không được bà không thấy. Lúc trước vẫn là con gái không biết làm sao có được tin tức, nói cho dù khách sạn năm sao cũng không bảo đảm sạch sẽ, đi mua mấy ga giường và vỏ gối dùng riêng.

Bỏ đồ vào trong vali vẫn còn trống một nửa, bà Phương Thụ Nhân ngồi ở mép giường nhìn bên trống không kia ngẩn người một lúc, dựa theo lời ông Đường Tư Thành đi đến tủ TV phòng khách lấy thuốc chuyên dụng cho du lịch, bên trong có đủ băng cá nhân bông y tế, thuốc dạ dày, cao Thailand, thuốc mỡ mắt Aureociclina, kháng sinh Cephalosporin, thuốc hạ sốt Bupleurum, Metronidazole vẫn còn hạn, khẩu trang, kìm móng tay và kim chỉ đặt ở một góc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play