Vừa trở lại thôn Vũ Cốc, Trần Dịch Sinh nhao nhao nói chính mình đói bụng, ôm Đường Phương vừa hôn vừa cọ: "Thật sự ăn không no ——"

Đường Phương khó tin lườm anh, không thể nhịn được nữa: "Trần Dịch Sinh anh lại muốn làm gì thế! Một ngày ba lần gây sức ép còn không đủ? Cẩn thận anh sử dụng công cụ quá độ, bị hỏng lại tốn tiền chữa trị, ngộ nhỡ về sau không dùng được, em chắc chắn sẽ vứt bỏ anh. Hơn nữa lương thực trên đất còn phải khôi phục và phát triển, Thái Hồ còn phải nghỉ bắt cá, buổi sáng hôm nay em còn chưa hết sưng, đi đường cũng đau!"

Trần Dịch Sinh chớp mắt: "Anh chỉ là nói buổi trưa ăn cơm Tây không no. . . . . . Sao em luôn nghĩ đến chuyện lên giường thế?"

Mặt Đường Phương đỏ lên, chụp được tay anh vươn tới, hếch cằm lên hừ một tiếng xoay người đi về nhà bếp: "Đều tại anh! Ai bảo anh không nói rõ ràng đói bụng muốn ăn cơm, cọ cái gì mà cọ, như Teddy ấy." Cô đẩy Trần Dịch Sinh không có ý tốt ra khuôn mặt tươi cười nghiêm túc mở tủ lạnh: "Tránh ra tránh ra, em xem còn có gì, mấy ngày nay cũng chưa nấu cơm, ngày trôi qua em đều mơ hồ, ơ, Lão Lí mang túi đậu đũa để ở nơi nào rồi ? Anh có thấy đâu không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play