Xuất phát từ ghê tởm cả tâm lẫn sinh lý, Đường Phương nhanh chóng vọt vào buồng vệ sinh, nôn sạch chút đồ ăn tối. Trần Dịch Sinh bưng bát mì cà chua trứng gà vào phòng, chợt nghe thấy cô ở bên trong vừa khóc vừa nôn, vừa tức giận vừa buồn cười. Chưa từng có cô gái nào nôn ở trước mặt anh, nôn ở nhà anh, càng miễn bàn nôn ở trên người anh, nghĩ mà thấy ghê tởm. Song Đường Phương cái gì cũng đã trải qua, anh lại không muốn bất hòa với cô, còn cảm thấy đây là cơ hội để mình tới gần chăm sóc cô.
Con người bị coi thường, còn là đàn ông, hơn nữa còn là loại đàn ông luôn được người khác đuổi theo dỗ dành như anh.
Trần Dịch Sinh bỏ bát xuống, đi đến buồng vệ sinh.
Đường Phương ngồi xổm bên bồn cầu, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc nhìn anh, lại vùi đầu vào bồn cầu.
“Anh đi ra ngoài.”
“Đây là nhà tôi, cô là khách, tôi phải trông coi cô.” Trần Dịch Sinh mở vòi nước, làm ướt khăn mặt, vắt khô.
“Ghê tởm muốn chết, nhìn cái gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT