Cũng không biết vì sao, khi ánh mắt Mộ Phù Lan lướt qua hai cánh cổng sơn môn phía trên, đột nhiên, một cảm giác kỳ lạ như liên quan đến kiếp trước của nàng tràn ngập trong lòng.
Tháp lâm sau núi chính là Minh Đường kiếp trước nơi Hi Nhi của nàng đã dùng kiếm tự vẫn.
Từng cảnh từng cảnh đan xen vào nhau và hiện ra trong tâm trí nàng. Làm nàng có một cảm giác số mệnh đã định sẵn như thể nàng bị dẫn dắt, để rồi cuối cùng ngày hôm nay đi đến nơi này. Tim Mộ Phù Lan đột nhiên đập mạnh, nàng vô thức nhắm mắt lại, cố gắng níu giữ cảm giác này chặt hơn. Nhưng nó lại lướt thoáng qua và biến mất không dấu vết chỉ trong chớp mắt.
Nàng mở bừng mắt ra, lại nhìn về phía sơn môn.
Nơi đó không có gì cả. Ánh sáng ban mai vừa mới bắt đầu ló dạng, bầu trời trong xanh và tươi sáng, hai cánh cổng núi mở rộng. Nàng yên lặng chăm chú nhìn về hướng đó, như thể hồn phách đã bị cuốn đi bởi cảm giác đột ngột vừa mới đến rồi đi, không thể trở về vị trí cũ trong chốc lát.
– Ông Chủ, tới rồi ạ.
Thị nữ vẫn chưa nhận ra vẻ khác thường của nàng, đi xuống xe ngựa, trông thấy nàng vẫn ngồi ở trong xe ngựa nhìn lên sơn môn, dáng vẻ bất động, bèn lên tiếng nhắc nhở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT