Mộ mụ mụ đi vào nội thất, trông thấy Mộ Phù Lan nằm trên sập mỹ nhân, cơ thể cuộn tròn, trạng thái đau khổ, hoảng sợ chạy tới.
– Ông Chủ, cô sao rồi?
– Là ngài ấy làm cô bị thương rồi phải không?
Bà ôm chặt Mộ Phù Lan, liên tục hỏi, thấy Mộ Phù Lan vẫn không nhúc nhích, vội vàng lật người nàng lại, kiểm tra thân thể nàng.
Mộ Phù Lan thì thào nói “cháu không làm sao”, nhắm mắt lại một lát, bình tĩnh lại tâm trí rồi ngồi dậy. Sắc mặt nàng có chút tái nhợt, trán và cổ đầy mồ hôi lạnh, nhưng sau khi mở mắt ra, ánh mắt trong trẻo, biểu cảm bình tĩnh.
Mộ mụ mụ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng lấy khăn tay lau mồ hôi cho nàng.
Mộ Phù Lan dựa vào sập mỹ nhân:
– Người đi rồi ạ?
– Vừa rồi tôi chờ ở bên ngoài thấy ngài ấy đi ra, sắc mặt không được tốt lắm, không nói câu nào mà đi ra ngoài luôn…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT