Đại điện trống rỗng, ánh sáng mờ nhạt và im lặng.
Một thiếu niên 14 tuổi, mặc đồ tang trắng như tuyết, khuôn mặt nhợt nhạt, thân hình gầy gò yếu ớt lặng lẽ quỳ trước bài vị trường sinh của mẫu thân đã mất cách đây mười năm. Phía trước tấm bài vị có một ngọn đèn trường minh, thắp sáng cả ngày lẫn đêm. Đằng trước là một cái bàn thần, trên đó đặt một cái đỉnh lò nhỏ với những nén hương đang cháy, gần đó có một bình rượu và một đĩa hoa quả cúng.
Thiếu niên nhìn chằm chằm vào ngọn lửa đèn trường minh, đứng bất động.
Tại cửa điện dần dần vang vọng những tiếng bước chân từ xa tới gần. Hoàng đế khai quốc triều Đại Chu, phụ hoàng của cậu, đêm khuya đạp lên tuyết trắng cuối cùng cũng tới linh cung mẫu thân cậu. Nhưng mà hắn không đi vào mà đứng ở bên ngoài điện.
Hoàng đế đang ở thời kỳ tuổi tác sung sức nhất của cuộc đời, mặc dù mặc trang phục để tang Thái hậu, nét mặt cũng đầy vẻ mệt mỏi, nhưng uy nghiêm của một hoàng đế vẫn đủ khiến người ta không dám nhìn thẳng vào.
Hắn nhìn nội điện u ám, quay sang Mộ mụ mụ, hỏi:
– Có chuyện gì?
Mộ mụ mụ mấy năm nay vẫn bầu bạn bên Hi Nhi quỳ gối trong bậu cửa, bẩm báo:
– Bệ hạ, ngày mai là ngày giỗ năm thứ mười của Nguyên hậu, cho nên điện hạ mới cả gan tối nay thỉnh cầu bệ hạ dời bước tới nơi này ạ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play