Sau khi uống thuốc, tình trạng của Phương Thanh đã đỡ hơn nhiều. Ngoài mặt vẫn còn sưng đỏ thì cảm giác ngứa và đau trên người đã bớt đi.
Vừa xuống xe, cô đã nghe thấy câu nói kia, hơi khó xử: “Tiểu Ngọc, muộn thế này rồi, nhiều cửa tiệm cũng đóng cửa cả, hay để mai đi nhé?”
Nhưng Đường Tiểu Ngọc lại mím môi, nước mắt lưng tròng: “Nhưng mình lâu lắm rồi không được ăn điểm tâm ở tiệm đó, mà chỗ đó chỉ mở buổi chiều thôi, giờ không đi thì mai cũng đâu mua được...”
Phương Thanh nhìn hai sọt đào dưới chân, trong lòng phân vân. Đúng lúc đó mấy bạn học tốt bụng đến giúp cô mang đào về ký túc xá.
Phương Thanh nhìn đồng hồ, đã hơn bảy giờ. Đèn đường đã sáng nhưng phố xá vẫn đông người, xem như vẫn an toàn
Cuối cùng không chịu nổi Đường Tiểu Ngọc nũng nịu quấn lấy, Phương Thanh đành đồng ý đi cùng cô ấy mua điểm tâm.
Tiệm bánh đó thật ra không xa, nhưng nằm trong một khu dân cư, phải băng qua mấy con hẻm nhỏ mới tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play