Lúc Phương Thanh vẫn đang giằng co với cái chăn thì Ôn Ninh bưng một đĩa dưa hấu quay lại. Thấy dáng vẻ này của cô, anh cảm thấy rất đáng yêu.
“Ăn dưa hấu đi, chị gái đã ngâm ở giếng nước cả buổi chiều, vừa ngọt vừa mát.”
Lúc này trong đầu Phương Thanh vẫn đầy ắp câu tỏ tình khi nãy của Ôn Ninh, chẳng còn tâm trí nào ăn uống gì nữa. Thấy Ôn Ninh tới gần, cô lập tức trùm chăn nằm xuống, co rúm người lại.
“Em không ăn đâu, em buồn ngủ rồi, anh... anh về nghỉ đi.” Giọng nói buồn buồn vang lên khiến Ôn Ninh khẽ nhướng mày ngạc nhiên.
Dùng cái lý do sơ sài này để đuổi người ta sao? Cô nghĩ anh không nhìn ra à?
Ôn Ninh không nói gì, đặt đĩa dưa hấu xuống rồi đi ra mở cửa, tiếng “két” vang lên, cánh cửa đóng lại.
Phương Thanh trùm chăn nghe thấy tiếng cửa, im lặng lắng nghe một hồi, không thấy động tĩnh gì mới yên tâm, vén chăn thở phào:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT