Phương Thanh nhìn mặt hồ lấp lánh dưới vách núi, lòng càng thêm lo lắng. Từ lúc xuất phát đến đây đã hơn một tiếng, vậy mà dọc đường không gặp một bóng người.
Người dẫn đường dựa vào kinh nghiệm nhận ra có dấu vết người từng đi qua, nhưng đến nửa đường lại không thấy tăm hơi, rất có thể đã rẽ qua rừng, men theo sườn núi xuống hồ.
Anh ta nhìn sang chị bán vé: “Giờ có hai phương án. Một là chúng ta chia làm hai nhóm, một nhóm đi theo đường mòn bình thường, nhóm kia băng qua rừng men theo dốc xuống hồ, gặp nhau ở mép hồ; phương án hai là mọi người cùng đi một đường, đốt đuốc, vừa đi vừa gọi. Mọi người bàn xem chọn cách nào.”
Chị bán vé bàn bạc với dân làng, cuối cùng quyết định chia đội tìm kiếm đồng thời, vì mỗi phút trôi qua là thêm một phần nguy hiểm. Phương Thanh thì theo đội xuống dốc, cô cảm thấy đây chính là con đường có thể gặp được Ôn Ninh.
Sau khi bàn bạc xong, mọi người đối chiếu thời gian, hẹn địa điểm tập hợp rồi chia nhóm hành động.
Phương Thanh cầm một cây gậy gỗ vừa đập vào bụi cây, vừa cẩn thận men theo đội xuống núi. Cô không biết mình đã đi bao xa, chỉ biết đã vấp ngã bảy tám lần, cuối cùng cũng thấy mặt hồ lấp loáng ánh bạc.
Khi đến mép hồ, mọi người lập tức tản ra tìm dấu vết. Phương Thanh giẫm lên một hòn đá, bỗng nghe “xoạt” một tiếng, Phương Thanh cầm đèn pin nhìn thì thấy một chai nước ngọt, bên cạnh còn một đống tro lửa đã tắt. Cô ngồi xuống, đưa tay sờ thử, vẫn còn ấm nóng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT