Đường núi gập ghềnh khó đi hơn nhiều so với tưởng tượng của Phương Thanh. Cô và mấy cô gái đi được hơn mười phút thì dưới chân núi bắt đầu vang lên những tiếng la hét, một hàng đuốc sáng lập lòe cũng dần hiện ra phía xa.
Phương Thanh thầm kêu không ổn, chắc chắn bọn chúng đã phát hiện mấy cô gái chạy trốn, giờ đang lên núi truy bắt!
Nơi này là địa bàn của bọn chúng, đường trên núi thế nào, đám dân địa phương như chúng rành hơn cô rất nhiều.
Xem ra khó tránh khỏi một trận ác chiến rồi! Phương Thanh nghiến răng, rút chiếc liềm đeo bên hông, quay lại nhìn mấy cô gái phía sau: “Các cô cứ theo đường núi mà đi tiếp về phía đông, qua được đỉnh núi này sẽ thấy một ngôi làng, đến đó thì có thể tìm người cầu cứu.”
Một cô gái thấy Phương Thanh định đi hướng khác liền đứng chắn đường: “Cậu không được đi! Ai biết được cậu chỉ đường cho tụi này là thật hay giả? Lỡ cậu đang lợi dụng tụi này đánh lạc hướng để cậu trốn thì sao?”
Nghe vậy, những người còn lại cũng xúm lại phụ họa: “Cậu đã cứu tụi này rồi thì giúp cho trót đi, đưa tụi này đến chỗ an toàn rồi hẵng đi.”
Phương Thanh tuy hiểu sự sợ hãi của họ, nhưng lúc này lại vô cùng khó xử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT