Chuyện nhà họ Phương bán nhà cuối cùng cũng được quyết định.
Sáng sớm hôm sau, bà cụ theo gia đình bác cả rời đi. Dường như bà cụ không muốn nhìn thấy con trai thứ hai nữa, bảo gia đình bác cả giúp mình dọn sạch toàn bộ đồ đạc, đến cả nồi niêu xoong chảo trong nhà cũng ôm đi luôn.
Cuối cùng, nếu không phải bác cả nói nhà mình không đủ chỗ chứa, e rằng bà cụ còn muốn chở luôn mấy cái ghế gỗ cũ kỹ kia đi cho bằng được.
Nhìn căn nhà trống trơn, mẹ Phương ngồi trên chiếc ghế con lặng lẽ rơi lệ. Ba Phương bước tới, hai người ngồi cạnh nhau, cùng lặng lẽ nhìn căn nhà cũ.
Mẹ Phương lau nước mắt một lúc, thở dài nói: “Hôm qua tôi nhìn thấy cảnh đó mà lòng run lên bần bật. Cũng là anh chị em ruột, chỉ vì một cái nhà mà thành ra nông nỗi này sao?”
Ba Phương thở dài, vỗ vỗ bàn tay đầy vết nứt nẻ của vợ: “Lòng người khó lường, phân thì phân. Bao năm nay đi theo tôi, bà đã phải chịu khổ rồi. Tôi vô dụng, không biết dỗ mẹ như thằng Năm, cũng không được mẹ thương như chị cả, khiến mẹ con bà chịu đủ điều uất ức... Từ giờ trở đi, chúng ta cố gắng mà sống, rồi ngày tháng sẽ khá lên thôi...”
Phương Thanh trốn trên gác mái, nghe ba mẹ ôn lại chuyện cũ, cuối cùng cũng hiểu ra nhiều chuyện mình từng không hiểu hồi nhỏ: Tại sao mẹ không thích qua nhà bà nội ăn cơm, tại sao ba mỗi lần đi thì vui vẻ mà về lại ủ rũ, và vì sao nhất định muốn chia nhà...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play