Mẹ Phương vừa kể chuyện vừa rưng rưng nước mắt.
“Bác dâu của con ấy, đúng là một ngày cũng không khiến người ta yên thân. Bà ta mất việc xong thì ngày nào cũng chạy sang nhà mình, nói là muốn giúp mẹ chăm sóc bà nội con. Nhưng bà ta nghĩ gì trong lòng thì chính bà ta rõ nhất.”
“Hồi đó, nhà cậu con mở thêm chi nhánh nhà hàng, đang thiếu người nên nhờ mẹ qua giúp. Mẹ nghĩ, nếu bác dâu con chịu đến trông bà nội thì mẹ cũng có thể rảnh tay chút. Nhưng nào ngờ, Vương Hội Chinh ấy đúng là giỏi tính toán...”
Ban đầu, bác dâu đến chăm bà cụ được vài ngày, nhìn qua thì cũng ra dáng lắm, nhưng chỉ vài bữa là làm nhà cửa rối tung rối mù.
Bếp nhà vốn lúc nào mẹ cũng giữ sạch sẽ gọn gàng, vậy mà bác dâu nấu nướng xong thì chẳng còn ra hình dạng gì. Lương thực trong nhà từ gạo, mì, thịt thà đến đồ khô phơi khắp nơi đều bị bà ta khuân sạch.
Mẹ Phương về nhà muốn nấu ăn, mở ra thì thấy bếp trống trơn. Hỏi bác dâu đồ ăn đâu thì bà ta lại nói tỉnh bơ:
“Cái bếp gas nhà em chị dùng không quen. Mà bà cụ lại thích ăn đồ chị nấu, nên chị chuyển hết đồ về nhà chị rồi, nấu xong mang qua. Như vậy còn đỡ tốn gas cho nhà em đó...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT