Tuy Phương Thanh nói sẽ không truy cứu trách nhiệm với Tôn Trường Khanh, nhưng Bạch Tiểu Phong vẫn gọi tài xế đến, kéo gã say mềm nằm dưới đất đi.
“Ê, này, cô không sao chứ?” Bạch Tiểu Phong xoa xoa nắm tay đã hơi ê ẩm, quay sang nhìn Phương Thanh đang đứng đó vẫn còn chưa hoàn hồn.
Phương Thanh khẽ lắc đầu tỏ ý mình ổn, rồi bất ngờ hỏi sao anh ta lại xuất hiện ở đây vào lúc này.
Bạch Tiểu Phong hừ một tiếng, móc trong túi ra một chùm chìa khóa đưa tới: “Hừ, nếu không phải vì còn phải nhờ cô giúp tôi hỏi chuyện kia, chậc, họ Bạch tôi chẳng buồn quay lại đâu...”
Nhìn thấy chùm chìa khóa, Phương Thanh như trút được gánh nặng, liên tục cảm ơn: “Hóa ra là anh nhặt được à, cảm ơn anh nhiều..."
Bạch Tiểu Phong vừa nãy còn hết sức nghiêm túc, trong nháy mắt lại trở lại dáng vẻ cà lơ phất phơ thường ngày, giả bộ vuốt lại tóc: “Không có gì, dù sao giờ chúng ta cũng là đồng minh rồi, chuyện nhỏ thôi. Được rồi, cô lên nhà đi, đừng quên chuyện mình đã hứa đấy nhé...”
Thấy anh ta quay người định rời đi, Phương Thanh vội gọi lại: “À này, anh Bạch, người khi nãy... anh định xử lý thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play