Ánh mắt giao nhau, cuối cùng Tần Hải Dương cũng nhận ra cô gái trước mặt chính là người lần trước đã đứng chờ ở cửa studio của em gái mình, người ngay từ cái nhìn đầu tiên đã chăm chăm dõi theo anh ta. Vẻ mặt anh ta lập tức lạnh xuống, quay đầu nhìn về phía em gái mình.
“Tiểu Tuyết, lần này em quá bốc đồng rồi, sao có thể tự ý đến nơi đó? Em có biết một cô gái mà một mình đi đến chỗ như vậy thì nguy hiểm đến mức nào không? Haizz... sau này có chuyện gì thì gọi cho anh, ngoan ngoãn ở nhà mà đợi...”
Tần Hải Dương dặn dò em gái một hồi, thấy cô ấy lại bắt đầu tỏ vẻ sốt ruột, anh ta mới bóp trán, nói: “Hôm qua anh bận cả đêm, giờ lên nghỉ một chút. Cơm trưa đem lên phòng cho anh.” Nói xong, người đàn ông cao lớn vắt áo khoác lên vai rồi lên lầu.
Tiễn anh trai rời đi, Tần Tuyết bĩu môi quay sang nhìn Phương Thanh: “Đừng để ý anh ấy. Anh ấy lúc nào cũng vậy, càm ràm không dứt, quản còn nghiêm hơn cả ba chị...”
Phương Thanh khẽ cười: “Anh chị tuy hơi nghiêm khắc nhưng cũng chỉ vì lo cho chị thôi. Có người để lo như vậy, nhiều người còn ước cũng chẳng được, sao chị lại không biết quý trọng...”
Tần Tuyết lắc đầu thở dài: “Em không hiểu đâu. Anh trai chị bình thường thì tốt thật, nhưng hễ có chuyện gì lại bắt chị ra gánh thay. Như lần trước, cái xe thể thao mà anh ấy mua, vì sợ chú hai mắng anh ấy tiêu xài hoang phí nên anh ấy dám nói dối là chị mua, rồi còn đỗ ở chỗ chị nữa. Em không biết đâu, vì chuyện đó mẹ chị tra soát sổ sách của chị bao nhiêu lần đấy...”
Thấy Phương Thanh đã ăn xong bữa sáng, Tần Tuyết kéo cô lên lầu ngay: “Đi, thay đồ rồi chúng ta xuất phát.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play