Trong khi hình ảnh của Ôn Ninh vẫn quẩn quanh trong tâm trí Phương Thanh thì lúc này anh đã ở lại ngôi làng nhỏ này được gần hai tháng.
Trong suốt khoảng thời gian ấy, ngày nào anh cũng được dân làng chăm sóc tận tình, đều đặn bổ sung dinh dưỡng và tiến hành các bài tập hồi phục.
Dù lúc đầu quá trình ấy vô cùng đau đớn, mỗi một lần cử động đều khiến mồ hôi túa ra như tắm, nhưng sau nửa tháng kiên trì, anh dần thích nghi với cuộc sống nơi đây. Sự thay đổi rõ rệt nhất chính là tay chân bắt đầu có sức, thân thể vốn gầy yếu cũng dần đầy đặn trở lại.
Sáng hôm đó, bầu trời xám xịt, không khí ẩm lạnh khiến Arya lo Ôn Ninh sẽ thấy khó chịu, nên cậu ấy ôm anh lên chiếc xe lăn do dân làng tự chế, đắp lên người anh một tấm da thú thật dày rồi đẩy anh đi dạo quanh làng hít thở khí trời.
Khi đi ngang qua một căn nhà, Ôn Ninh chợt nhìn thấy qua ô cửa sổ, trên tường treo một cây đàn guitar cũ kỹ.
Thấy anh nhìn chằm chằm một chỗ không rời, Arya liền nhìn theo ánh mắt anh, rồi lập tức nở nụ cười rạng rỡ.
“Anh Ôn Ninh, đó là nhà của anh Wilson hồi trước đó. Từ khi anh ấy lên thành phố làm việc thì chỉ còn dì Sally ở lại thôi. Cây hộp gỗ đó tụi em chẳng ai biết dùng, chỉ có anh Wilson mới tạo ra âm thanh tuyệt vời từ nó...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play