Ôn Ninh xoa xoa cổ đã cứng nhắc vì mỏi, đôi mắt u tối nhìn chằm chằm vào Vương Hải Hoa.
“Chắc cô cũng biết câu cam tâm chịu thua chứ? Lúc đầu tôi đề nghị tiếp tục cược, nếu cô tỉnh táo và lý trí như bây giờ thì cũng không đến mức thua thảm như thế.”
Lúc này, Vương Hải Hoa đã hoàn toàn không còn vẻ kích động và vui mừng khi lần đầu gặp Ôn Ninh vài ngày trước nữa. Rốt cuộc cô ta cũng nhận ra, người đàn ông trông có vẻ dịu dàng và ưa nhìn này, kỳ thực tâm địa đen tối đến tận cùng.
“Xem ra người phụ nữ kia đúng là đáng thương, lại đi yêu một kẻ lòng dạ đen tối như anh.”
Trước sự mỉa mai và khiêu khích ấy, Ôn Ninh vẫn không đổi sắc mặt: “Chuyện giữa tôi và cô ấy thế nào, không cần cô lo. Điều cô nên quan tâm bây giờ là khoản nợ một nghìn đồng kia, định trả thế nào?”
Nghe đến đây, nụ cười trên mặt Vương Hải Hoa lập tức biến mất.
Chiều hôm đó, khi Ôn Ninh đề xuất tiếp tục thi đấu, cô ta bảo mình không có tiền. Ôn Ninh liền gợi ý để quản gia cho cô ta mượn: thua thì không tính lãi, chỉ cần trả gốc; thắng thì trả gốc, còn lãi đều là của Vương Hải Hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT