Dựa theo phán đoán của Lý Huy, hướng phát ra tiếng động lớn vừa rồi chính là nơi người dẫn đường đã rời đi.
“Làm ơn đừng có chuyện gì nhé, chú ơi...” Lý Huy đứng tựa vào cửa hang một lúc lâu, nhìn mãi mà vẫn không thấy người dẫn đường quay lại, lòng anh ta ngày càng nặng trĩu.
Nhìn cơn mưa ngoài hang mỗi lúc một lớn, màn đêm cũng đã buông xuống, Lý Huy dần rơi vào tuyệt vọng. Nếu thật sự người dẫn đường đã gặp chuyện không may, lại không có ai biết bọn họ đang mắc kẹt trong núi, chẳng lẽ tất cả sẽ phải chết đói ở đây sao?
Nghĩ đến đây, Lý Huy hít một hơi thật sâu, bước tới chỗ cô Vương: “Cô ơi, em nghĩ... tiếp theo chúng ta cần chuẩn bị tinh thần cho tình huống bị cạn lương thực.”
Nghe vậy, các sinh viên xung quanh đều ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
***
Tại thủ đô, Ôn Ninh cả đêm trằn trọc không yên. Trong mơ, anh luôn thấy Phương Thanh bị nước cuốn đi giữa cơn mưa xối xả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play