Nhìn dì Ôn ngồi đối diện, miệng vẫn đang mấp máy nói gì đó, nhưng trong tai Phương Thanh chỉ vang lên một trận ong ong, cô dường như chẳng nghe thấy gì nữa. Trong đầu cô lúc này chỉ quanh quẩn một câu vừa rồi: “Hai đứa không thể ở bên nhau được.”
Phương Thanh cảm thấy mình thật sự không nên đến đây. Lẽ ra cô nên sớm hiểu rằng, có những người, có những điều vốn không thuộc về thế giới của cô.
Dì Ôn nói một lúc, thấy cô gái trước mặt ánh mắt trống rỗng, sắc mặt tái nhợt, lập tức lo lắng: “Con bé này làm sao thế? Đừng dọa dì đấy!”
Phương Thanh sực tỉnh, vành mắt hoe đỏ, lấy hết can đảm ngẩng lên nhìn: “Dì Ôn, dì có thể nói thật cho cháu biết không? Vì sao cháu và Ôn Ninh không thể ở bên nhau?”
Mẹ Ôn vốn định nói thẳng rằng bà không ưng ý gia cảnh của Phương Thanh, nhưng khi thấy ánh mắt chân thành của cô gái, những lời sắc bén ấy lại không thể thốt ra.
Thật ra mẹ Ôn cũng có chút không đành lòng, Phương Thanh là một đứa trẻ có hoàn cảnh đáng thương, lại ngoan ngoãn lễ phép. Nếu không vì chuyện này, bà ấy cũng rất quý mến cô. Nhưng nghĩ đến tương lai của con trai, mẹ Ôn lại cắn răng cứng lòng.
“Dì nghĩ mẹ cháu cũng đã nói với cháu rồi. Dì coi trọng là gia thế, là liệu tương lai cháu có thể mang lại lợi ích gì cho Ôn Ninh hay không. Dì thừa nhận cháu là một cô gái tốt, nhưng Ôn Ninh cần một người có thể giúp nó thăng tiến trong sự nghiệp. Cháu nghĩ mình có thể làm được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT