Phương Thanh thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi trông dáng vẻ người kia như sắp ra tay thật, may mà cô giữ được bình tĩnh, ánh mắt không né tránh, chứ nếu hoảng hốt một chút thì e là không biết chuyện gì đã xảy ra với mình.
Cô lau mồ hôi lạnh trên cổ, định tiếp tục vẽ thì lại thấy một chiếc thẻ rơi dưới đất.
Cúi xuống nhặt lên xem thử, "Học viện Mỹ thuật, niên khóa 93, Trương Hàn." Trên thẻ sinh viên ngoài thông tin cá nhân còn có ảnh thẻ. Trong ảnh, cậu con trai không bị mái tóc dài che mất mặt, gương mặt non nớt không biểu cảm, chỉ có đôi mắt giống hệt thường ngày, bình lặng, lạnh nhạt và pha chút giễu cợt.
Phương Thanh giơ tay kẹp thẻ sinh viên vào bảng vẽ của Trương Hàn. Nhưng vừa quay lại, cảm hứng khi nãy đã tiêu tan sạch sẽ. Cô đành cất đồ, tính ra ngoài dạo một vòng tìm lại cảm hứng.
Tối qua vừa có trận tuyết lớn, sáng nay khắp sân trường phủ một lớp tuyết trắng tinh, lấp lánh như phủ bạc. Người đi đường vội vã bước qua, ngoài tiếng tuyết lạo xạo dưới chân chỉ còn tiếng gió thổi xào xạc trên ngọn cây.
Phương Thanh đi dạo một lúc thì dừng chân bên hồ, dựa vào hòn núi giả định vẽ lại khung cảnh trước mắt. Nhưng vừa đặt bút, cô lại nghe thấy tiếng người trò chuyện sau núi giả. Tay cô khựng lại, thầm nghĩ: quả nhiên không thể tùy tiện đến núi giả, không cẩn thận lại nghe lén chuyện riêng tư của người khác. Đang định rút lui, thì câu chuyện sau lưng khiến cô dừng bước.
“Này, anh nghe tin gì chưa? Liễu Tư Tư sắp đi du học rồi đó. Chuyên ngành của cô ta tốt lắm, nghe đâu còn được phép đưa người nhà đi cùng. Bởi vậy giờ đám con trai dang xúm xít theo đuổi cô ta!” Một giọng nữ lạ vang lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT