Ánh trăng thanh lãnh rải từng mảnh ánh bạc xuống sân Cảnh Vương phủ, tiếng ve đêm hè không ngừng vang lên từ trong bóng tối, ban đêm tĩnh lặng và dịu dàng vẫn giống như mọi khi.
Gió đêm không lạnh, nhưng Liễu Mính Âm lại cảm thấy mình như đang ở trong trận bão tuyết, tuyết dày bọc lấy thân thể nàng, gió rét phất qua lạnh đến tận xương tủy, tay chân đều mất cảm giác, phảng phất không còn là của chính mình.
Bên ngoài bình phong, Bùi Cảnh Từ cùng Lý Trung Ngạn đang đàm luận về đại sự của họ, bên trong bình phong, nàng dựa sát vào tường, vẫn không nhúc nhích.
Liễu Mính Âm mang cơm từ Minh Nguyệt Các đến cho Bùi Cảnh Từ. Thấy trong phòng không có ai, nàng liền đi thẳng vào phòng trong, sau đó nghe thấy tiếng Bùi Cảnh Từ và Lý Trung Ngạn đi vào. Như bị ma xui quỷ khiến, nàng trốn sau bình phong.
Lòng hiếu kỳ và trực giác khiến nàng làm vậy.
Nàng vốn tưởng Lý Trung Ngạn chỉ đến thăm thương tích của Bùi Cảnh Từ, không ngờ lại nhắc đến nàng. Khi Lý Trung Ngạn hỏi Bùi Cảnh Từ “Thế nào, nghĩ sao về nàng?”, ánh mắt nàng sáng lên, dán sát vào bình phong, lòng đầy mong chờ và khao khát.
Nhưng cuối cùng nàng chờ được câu trả lời —— bất quá chỉ là một quân cờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play