Lần này Mục Kế Đông vẫn chỉ có thể chờ ở cửa nội viện, Mục Thanh được cha ôm vào đặt vào trong cửa, cô bé đeo túi xách nhỏ của mình đi gặp vị đạo sĩ.
"Gửi ông!" Mục Thanh lấy quyển Bạch Vân Tàng Kinh từ trong túi ra đưa cho ông ấy "Đây là sách gốc, không phải phiên bản mẹ con đã sao chép"
Đây là đang nhắc nhở ông ấy, tôi đã có thành ý như vậy, ông nên nói bí mật đi.
Lý đạo trưởng vừa thấy quyển sách kia, đột nhiên bắt đầu cười rộ lên, không phải loại cười bí hiểm, cũng không phải mỉm cười nhàn nhạt, mà là cười to khoa trương như hài lòng.
"Sư phụ, sư huynh, sư đệ, sinh cùng thời với ta, cuối cùng cũng đợi được rồi, các con có thể yên nghỉ rồi, ta, rất nhanh sẽ tới tìm các con!"
Vị đạo sĩ vừa khóc vừa cười, vừa cười vừa làm loạn, Mục Thanh sợ tới mức không dám nói gì, chỉ có thể yên lặng cho.
Qua một hồi lâu, đạo sĩ cuối cùng cũng ổn định lại tâm tình, Mục Thanh phát hiện, cặp mắt trong trẻo kia của ông ấy, giống như cùng cả người ông ấy thống nhất, có linh hồn, có dục vọng, toàn thân trên dưới đều sinh động hẳn lên."Đây xem như là cải lão hoàn đồng phiên bản khác sao? Hay là phản ứng trút được gánh nặng?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT