Trong mộng, người đưa sách nói cho cô bé biết, có thể sao chép một phần coi như quà cảm ơn cho cô bé, vậy nên cô bé hào phóng tiếp nhận.
Tay cô bé nhỏ, một ngày căn bản viết không được mấy chữ, cho dù ( Bạch Vân Tàng Kinh )) ít chữ, trong vòng nửa tháng thì cô bé cũng sao chép không hết. Cuối cùng, vẫn là nhờ mẹ cô bé hỗ trợ sao chép. Bạch Vân Tàng Kinh là chữ phồn thể, năm sáu năm trước khi ra chữ giản thể phổ biến, thì trong trường học phần lớn vẫn là học chữ phồn thể, Lâm Ngọc cùng Mục Kế Đông hai người bọn họ đều biết viết chữ phồn thể.
Sau khi chép xong, Lâm Ngọc cẩn thận đem sách sao chép cùng nguyên bản đối chiếu, kiểm tra một lần không sai mới coi như là xong.
Lâm Ngọc xoa xoa cổ tay "Quyển sách này em đọc hiểu từng chữ, nhưng đặt chung một chỗ thì không rõ là có ý gì."
"Bình thường, đó là đạo gia tàng thư, đó đâu phải thứ người bình thường có thể xem hiểu?" Mục Kế Đông nói "Vợ à, ngày mai thứ bảy em phải đi làm, chuyện đưa sách để anh đi, Thanh Thanh cũng đừng đi, ở nhà đợi đi"
Mục Thanh phản đối "Con muốn đi"
Lâm Ngọc cũng cảm thấy con gái nên đi "Khẳng định không chỉ là vấn đề ở việc đưa sách, bằng không Lý đạo trưởng lúc ấy cũng sẽ không để con gái ở lại nói chuyện một mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play