Lúc trước Mục Kiến Đông nói với anh ta rằng nhân sâm đã hết, nhưng giờ đây anh ta lại nếm được vị nhân sâm trong canh gà, anh ta cũng không hỏi có phải là nhân sâm hay không. Về phần tại sao không hỏi, người thông minh nên hiểu không cần thiết truy tìm căn nguyên làm gì, ngoan ngoãn uống canh là được rồi.
Ôi chao, nghĩ đến phương thuốc, lúc này Hình Định Nam trông chẳng khác gì con mèo thèm thuồng nhìn chằm chằm cá khô nhưng ăn không được, cầu mà không được, khó chịu nha. Lời đến bên miệng, anh ta chỉ thốt ra một câu: “Cho thêm bát nữa đi
“Ha ha ha, vẫn chưa tới lúc, đợi chút nữa đi”
Canh gà đã thơm vậy rồi còn bảo chưa tới lúc? Hình Định Nam vốn định tặng đồ xong thì về, hiện tại không cần
nghĩ ngợi mà lựa chọn ở lại cọ cơm, trực tiếp ngồi xổm trong bếp nói chuyện phiếm với Mục Kế Đông, đồng thời chờ uống canh gà.
Rốt cuộc chờ đến giữa trưa, Lâm Ngọc mỉm cười bước vào: “Có thể ăn rồi
Hình Định Nam lập tức nhóm người dậy: “Để tôi giúp chị một tay”
“Cậu là khách, để Mục Kế Đông làm. “Đúng đúng, để tôi. Mục Kế Đông nhận lấy chiếc khăn vợ đưa, bọc núm nồi lại rồi nhấc nắp lên.
Ôi cái hương vị này nha, Hình Định Nam hít sâu một hơi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play