Mục Thanh vung tay ném ra một chồng hộp gỗ, Lâm Ngọc dựa theo phương thuốc trên sách chọn dược liệu: “Ôi chao, cái phương thuốc này đắt quá, còn cần nhân sâm?”
Mục Kế Đông nhìn sang: “Nhân sâm thì nhân sâm, thân thể quan trọng, con gái đã cho rồi thì đừng có tiếc mà không ăn”
Lâm Ngọc dù đau lòng vẫn cắt một phần ba củ nhân sâm cho vào nồi.
Hai giờ sau, Lâm Ngọc cảm thấy phương thuốc này có chút không tầm thường, hơi nước bốc lên tỏa ra mùi thơm của thuốc bổ và canh gà, khiến người ta thèm đến mơ màng.
Mục Kế Đông nhịn không được nữa, vội mở nắp nồi ra, múc nửa bát canh gà nếm thử mùi vị.
Anh nhấp một ngụm nho nhỏ: “Có chút ngọt thanh.
Lâm Ngọc nhớ lại phương thuốc: “Là vì bên trong có cho thêm cam thảo chăng?”
“Có lẽ vậy, dù sao canh gà mà anh uống trước kia không có mùi vị này.
Mục Kế Đông còn muốn thử thêm, Lâm Ngọc không cho: “Chờ hầm xong rồi uống, hiện tại hương vị vẫn chưa đủ, dược tính vẫn chưa phát huy hết đâu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play