Người nhà họ Mục đều ngạc nhiên, họ không ngờ rằng cô còn là sinh viên nữa đấy? Mọi người trong nhà lập tức nhìn Lâm Ngọc bằng ánh mắt khác.
"Tôi đi xa một chuyến về mới biết con bé đã mất tích từ lâu. Tôi dẫn người đi tìm khắp nơi nhưng mãi không tìm được, thư con bé viết cho tôi tôi cũng không nhận được, vì thế mới bỏ lỡ nhiều năm như vậy. Cũng phải đến gần đây tôi mới biết là con bé chạy đến huyện Mang Sơn
Dung Văn Bác nhìn thoáng qua Lâm Ngọc: "Con bé to gan lớn mật, không được sự cho phép của người lớn mà dám âm thầm kết hôn, nghe nói còn bị người trong thôn nói xấu ức hiếp, tôi thân là chú nghe mà tức giận không thôi. Thật ra tôi cũng muốn hỏi thử, ai có ý kiến với Tiểu Ngọc Nhi nhà tôi thì nói trước mặt tôi này, tôi thân là chú có thể quyết định thay con bé.
"Trong thôn có vài người không biết giữ mồm giữ miệng, nếu thật sự bảo họ lên ba mặt một lời có khi họ lại trốn biệt. Vương Thải Hà tôi dám đứng đây hứa, sau này chỉ cần ai dám nói xấu Lâm Ngọc mà bị tôi bắt được, tôi sẽ xé miệng người đó.
Đạo sĩ Lý nói hai vợ chồng thằng Ba xứng đôi vừa lứa, cho dù sau này chỉ có một đứa con là Mục Thanh, bà ấy cũng chỉ có thể cắn răng chấp nhận. Lúc này thân là mẹ chồng bà ấy nhất định phải tỏ thái độ, không thể để người nhà mẹ đẻ Lâm Ngọc bất mãn rồi gây chuyện, ngộ nhỡ hai người họ ly hôn thì phải làm sao đây? Vương Xuân Linh cúi đầu không dám nói một lời, người có nhà mẹ đẻ vững chãi đúng là khác biệt, trước kia Lâm Ngọc bị người ta nói xấu không ít lần, nhưng có lần nào mẹ chồng cô ấy hứa mạnh miệng thế đâu? Dung Văn Bác rất hài lòng: "Bà thông gia, có được một người mẹ chồng hiểu lí lẽ như bà là may mắn của Tiểu
Ngọc Nhi, tôi thay mặt cha mẹ con bé kính bà một ly
"Khách sáo rồi, khách sáo rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play