Buổi tối đến nhà cũ nhà họ Mục ăn cơm, Dung Văn Bác chuẩn bị quà tặng mang đến.
"Cái gì vậy?"
"Bánh ngọt, đường, rượu. Yên tâm, mấy thứ này đều là đồ cháu không ăn được, không cần đau lòng"
Mục Thanh khẽ "hừ" một tiếng, nhìn về phía mẹ của cô bé.
Lâm Ngọc đang khóa cửa, không thèm nhướng mắt mà nói ngay: "Mẹ nói rồi, mỗi ngày con chỉ được ăn một viên kẹo sữa thỏ trắng, không được nhiều hơn.
Mục Thanh không vui, lại "hừ" một tiếng. Thật kỳ lạ, đời trước khi cô bé có thể ăn kẹo thoải mái cô bé lại không thích ăn, bây giờ mẹ bị quản lý thì cô bé lại rất thèm ăn, cứ như muốn chống đối mẹ cô bé vậy.
Lại cảm thán thêm lần nữa, cô bé luôn cảm thấy mình có một trái tim trưởng thành, nhưng đôi khi không nhịn được làm ra vài hành động của trẻ con, thật là xấu hổ thay bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT