Đáy nước khác biệt so với những nơi khác, mang theo một luồng uy thế áp lực. Những yêu vật dưới đáy hồ ở đó như cá gặp nước, đó chính là địa bàn của chúng.
Dù Giang Dữ Miên có thể đánh thắng nhưng mang theo Bùi Minh đang bị thương thì vẫn nên nhanh chóng lên bờ để tránh phát sinh thêm chuyện rắc rối.
Bên hồ không an toàn, Giang Dữ Miên nửa ôm nửa bế người trong lòng ngực, dưới chân bật nhảy vụt bay về phía xa.
Bùi Minh đã lớn đến vậy, nói thật, y bế hắn lên không hề nhẹ nhàng như vẻ ngoài. Nhưng y không thể không làm như vậy, bởi vì Bùi Minh trông rất chật vật, không ngừng ho ra nước, thậm chí trong lúc vô ý còn siết chặt lấy y không buông.
Đây hẳn là phản ứng bản năng của người sắp chết đuối, bất kể trong nước bắt được cái gì cũng có thể xem như cọng rơm cứu mạng. Giang Dữ Miên biết điều này nên không để tâm nhiều.
Hai người họ gần như kề sát vào nhau. Đối với Giang Dữ Miên, y không có bất kỳ tạp niệm kiều diễm nào, chỉ đơn thuần là cứu người thì hà cớ gì phải nghĩ nhiều như vậy?
Thế nhưng đối với Bùi Minh - người căn bản không hề chết đuối mà lại có tâm địa không mấy ngay thẳng - khi vô tình ôm lấy vòng eo của Giang Dữ Miên hắn lại có chút không thể buông tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT