Cô nhi, vấn đề kinh tế — mấy từ này nhìn thế nào cũng chẳng liên quan gì đến Nghiêm Dật.
Tính cách Nghiêm Dật hoạt bát, được dạy dỗ tử tế, đồng cảm mạnh mẽ. Hắn tiêu tiền không phải phung phí nhưng cũng chẳng keo kiệt, đồ ăn ngoài, cà phê, trà sữa, máy tính, điện thoại, iPad, chẳng món nào thiếu cả. Nhìn kiểu gì cũng giống đứa trẻ lớn lên trong gia đình đầy đủ sung túc, Yên Quan Đình thật sự chẳng thể nào gắn cái “khó khăn kinh tế” với hắn được.
Đối diện với nghi ngờ của anh, Vương Tín Hồng chỉ đành nhún vai: “Cụ thể thế nào anh cũng không rõ, dù sao thầy Lý nói thế với anh mà. Nói chung anh thấy hai người các cậu hợp nhau lắm rồi, bớt soi mói đi, quan tâm người ta nhiều hơn chút.”
Yên Quan Đình lại nhớ tới bữa sáng cả bàn đầy đồ ăn sáng nay, bực bội vô cớ ập tới, anh đè nén cảm xúc, giữ nguyên giọng điệu thường ngày đáp: “Tôi biết rồi.”
Vương Tín Hồng lười để ý xem anh thực sự biết rồi hay chỉ nói cho qua, dù sao ông ta cũng chẳng có cách nào với Yên Quan Đình. Nói thêm mấy câu về dự án Thôn Thanh Khê rồi mỗi người một ngả.
Yên Quan Đình mang theo cả bụng tâm sự quay lại làm việc. Nếu không phải bao năm nay đã quen với việc tập trung tuyệt đối khi làm, thì hôm nay hiệu suất chắc chắn tụt thảm.
Mãi đến giờ cơm trưa, Yên Quan Đình mới dừng tay, định xem “thủ phạm” bữa nay ăn gì.
Rồi anh thấy Nghiêm Dật ôm nguyên một xô KFC định xuống phòng nghỉ tầng dưới ăn trưa. Thấy anh, hắn còn vui vẻ chào hỏi: “Hi~ Thứ Năm điên cuồng nè, ăn cánh gà cay không?”
KFC thì lấy đâu ra cánh gà cay McSpicy?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT