Đêm lạnh, bầu trời kinh thành lất phất tuyết nhỏ. Trên cầu vượt, một chiếc xe dừng bên vệ đường. Người đàn ông đứng cạnh cầu, ngửa đầu uống bia, ngắm nhìn dòng xe cộ ánh đèn rực rỡ bên dưới.
Từ xa, một chiếc xe thể thao lao tới, đèn pha chói mắt chiếu thẳng vào người đàn ông. Một cô gái bước xuống xe, mỉm cười tiến lại gần. Trong ánh đèn, mái tóc dài của cô gái bay lượn trong gió rét tựa giấc mộng, nụ cười càng như ảo ảnh khiến lòng người hoảng hốt.
"Hãn Lâm." Phương Quân cười đi đến bên cạnh Tần Hãn Lâm: "Không ngờ em lại tìm được anh phải không?" Tần Hãn Lâm tay vịn hàng rào, cầm bình bia quay đầu lại, chỉ cười một tiếng, không nói gì.
"Bây giờ em muốn tìm một người, tìm không thấy thật sự là chuyện hiếm có. Dù sao, chương trình học ở nước ngoài không phải học uổng công." Phương Quân cười khẽ, trong ánh đèn toát lên vẻ vũ mị phong tình khác lạ.
"Không phí công học thì tốt rồi, Phương tiểu thư cuối cùng có thể đại triển hoành đồ." Tần Hãn Lâm cười ngửa đầu nhấp một ngụm bia.
Phương Quân ý cười nhàn nhạt, ánh mắt lại không rời khỏi gương mặt Tần Hãn Lâm: "Hãn Lâm, em tưởng sau ngần ấy năm, anh đã buông xuống rồi. Dù sao, đó là chuyện của nhiều năm trước, khi đó chúng ta đều còn trẻ. Nhưng bây giờ chúng ta đều đã trưởng thành, hẳn là đã chín chắn hơn rất nhiều."
Tần Hãn Lâm nhíu mày nhìn Phương Quân một lát, ý cười rất sâu: "Ồ? Phương đại tiểu thư cảm thấy hành vi đêm nay của cô rất chín chắn sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT