Hạ Thược, Từ Thiên Dận cùng Tần Hãn Lâm ba người trở lại hậu viện, ngồi bên bàn đá dưới gốc cây lựu, Tần Hãn Lâm nói: "Biện pháp thì có, có điều, chuyện này còn phải lão gia tử nhà ta cho phép."
"Ngươi cần lập tức trở lại Kinh Thành sao?" Hạ Thược hỏi.
"Ta bây giờ bị người nhìn chằm chằm, đoán chừng những kẻ cần biết đều đã hay tin ta cùng tên tiểu tử này đến Đông Thị. Hắn chưa về mà ta đã đi trước, khó tránh khỏi gây chú ý. Ta vẫn cứ hậu thiên cùng các ngươi đi, vừa rồi đã gọi điện thoại về, lão gia tử nhà ta sẽ an bài một số việc." Tần Hãn Lâm cười nói, ý cười chỉ ở khóe môi, không ở trong mắt. Nhưng hắn quay đầu nhìn Hạ Thược lúc, trong mắt liền ánh lên ý cười trêu chọc, "Chị dâu..."
"Có lời thì nói thẳng, đừng có cái giọng kỳ quặc như thế." Hạ Thược chặn đứng cái giọng nịnh nọt buồn nôn của tên tiểu tử này, lười nhác mà nổi da gà.
"Lão gia tử nhà ta nếu đồng ý biện pháp của ta, đến lúc đó có chút việc còn muốn chị dâu hỗ trợ."
"Chuyện gì?"
"Xử lý đám huynh đệ trong liền thị."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play