Hạ Thược sững sờ, ngước mắt nhìn về phía Từ Thiên Dận. Từ Thiên Dận cầm thư mời, cúi đầu nhìn xuống phía dưới. Từ góc độ của Hạ Thược, nàng không thấy được mắt hắn, chỉ thấy đầu ngón tay hắn nắm thư mời hơi trắng bệch vì dùng sức. Cảm nhận được hơi thở của hắn đều ngừng lại, Hạ Thược cũng nín thở.
Lúc này, Từ Thiên Dận đưa thư mời trên tay tới: "Kéo dài thời hạn."
Giọng hắn trầm thấp từ trong lồng ngực rung ra, Hạ Thược giật mình không đưa tay đón: "Sư huynh?"
"Không có việc gì." Dường như cảm nhận được sự lo lắng trong giọng nói của Hạ Thược, Từ Thiên Dận lắc đầu, ngẩng mắt nhìn lên. Ánh mắt hắn như thường, hơi thở lại có chút ngắn ngủi, ngắn ngủi đến đáng thương, nhưng vẫn vươn tay ôm nàng vào lòng, bàn tay vỗ vỗ lưng nàng, trấn an.
Cảnh tượng này khiến Tôn Trường Đức và Phương Lễ đều ngẩn người, sau đó hai người nhìn nhau một cái, cười đầy hứng thú. Phương Lễ theo Hạ Thược thời gian ngắn ngủi, cảnh tượng này rất có ý vị khiến hắn không muốn bỏ lỡ, bởi vậy hận không thể chụp lại để lưu giữ, sau này còn lấy ra trêu chọc Hạ Thược. Tôn Trường Đức lại cười nói: "Từ Tướng Quân, chủ tịch, cái gì kéo dài thời hạn? Các vị nói là chuyện đính hôn sao?"
Không đợi Hạ Thược trả lời, Tôn Trường Đức liền cười nói: "Chuyện này có gì mà phải kéo dài thời hạn? Dù nói thế nào, cũng không thể chậm trễ đại sự của các vị chứ! Bất quá, lần đấu giá phong hội này tận dụng thời cơ, ý tôi là, hay là sớm hơn hai ngày? Chẳng phải còn hơn một tháng nữa sao? Lại tìm ngày lành tháng tốt, hồng bao của tôi và Trần lão ca đã sớm chuẩn bị xong, vẫn chờ để trao đó!"
Hạ Thược nghe lời này mới xoay người lại, lắc đầu: "Không có ngày lành thích hợp, lần này nếu trì hoãn, thì phải đến cuối năm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT