Hạ Thược nhìn thấy Lâm Biệt Hàn, nhưng lại không nhìn hắn, mà là nhìn về phía Thích lão gia tử, cùng Từ Thiên Dận đứng lên.
"Thích Lão," Hạ Thược hướng Thích lão gia tử đi một vãn bối lễ (kiểu chào của người dưới), "Xin mời ngồi."
"Ừm." Thích lão gia tử gật đầu, thần thái uy nghiêm, nhưng lại dò xét Hạ Thược từ trên xuống dưới một lần. Hắn không cần Thích Thần vịn, nện bước nhanh chân (bước nhanh) liền đến thượng thủ (vị trí cao nhất), cùng Đường Tông Bá một trái một phải ngồi tại đó.
Đệ tử mau chóng dâng trà cho Thích lão gia tử và Thích Thần. Thích Thần đi lễ (chào hỏi) Đường Tông Bá, rồi ngồi vào ghế dưới tay ông nội mình, giương mắt (ngước nhìn) hướng Hạ Thược.
Hạ Thược thấy Thích lão gia tử ngồi xuống, liền cùng Từ Thiên Dận ngồi xuống, từ đầu đến cuối, nàng không để ý (quan tâm) đến Lâm Biệt Hàn.
Sắc mặt Lâm Biệt Hàn không mấy đẹp mắt, nhưng trở ngại (vì e ngại) giang hồ bối phận, hắn trước tiên cùng Đường Tông Bá lên tiếng chào hỏi: "Đường lão, ngài trở về Hồng Kông, vãn sinh (người đời sau) lần đầu tiên đến nhà bái phỏng (thăm viếng), lại là vì khuyển tử (con trai) va chạm lệnh đồ (học trò của ngài) sự tình, nói đến thực sự không mặt mũi nào thấy ngài (không dám gặp mặt ngài) a!"
Đường Tông Bá uống trà, cũng không nói để Lâm Biệt Hàn ngồi, chỉ giương mắt nhìn một chút hắn, lãnh đạm (thờ ơ) nói: "Biệt Hàn à, ngươi lúc còn trẻ, ta từng nhắc nhở qua ngươi, mạng ngươi có cái con riêng. Ngươi không để ý cũng đành thôi, sơ sẩy quản giáo (lơ là dạy dỗ) chính là lỗi của ngươi. Cái gọi là nuôi không dạy lỗi của cha mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT