Ký ức đêm nay đối với Hạ Thược mà nói có chút mê loạn.
Nàng chỉ nhớ rõ khoảnh khắc nàng trông thấy Từ Thiên Dận, không biết bị loại cảm xúc gì chi phối. Trong lòng nàng chắn hẳn rất khó chịu, cảm xúc không chỗ phát tiết, liền nắm chặt nắm đấm nện vào lồng ngực hắn.
Tiếng va chạm trầm đục, vang lên trong lồng ngực hắn, lại khiến đáy lòng nàng cũng theo đó chấn đau.
Kế đó, nàng liền ôm lấy cổ hắn mà khóc.
Từ Thiên Dận ôm lấy Hạ Thược trong sân tối đen, nàng từ trước đến nay yêu cười, rất ít khóc. Lần trước là một năm rưỡi trước, nàng muốn đem mình giao cho hắn, mà hắn kiên trì chờ nàng trưởng thành, nàng cảm động đến rơi lệ. Tối nay nàng lại lần nữa rơi lệ, hắn lại cảm thấy không giống lần trước lắm.
Nàng một cái nhăn mày một nụ cười hắn đều nhớ, nàng lạnh nhạt không sợ hãi, nàng điềm tĩnh ôn nhu, nàng xinh xắn tinh nghịch, thậm chí cả dáng vẻ đôi mắt rưng rưng khi nàng cảm động, hắn đều ghi nhớ sâu sắc. Mỗi khi đêm khuya, hắn cô đơn một mình, dáng vẻ của nàng như được vẽ từng nét từng nét trong đầu, chậm rãi hiện ra, bầu bạn cùng hắn. Hắn nhớ kỹ đêm đó nàng cảm động rơi lệ, đôi mắt mỉm cười, lại giống như được một vũng suối ấm bưng lấy, ánh sáng long lanh, muốn tuôn ra mà không tuôn, hàm súc ôn nhu.
Mà tối nay nàng lại khác, nàng có chút mất kiểm soát, run rẩy trong lòng hắn, giống như sợ hãi, giống như cảm động, lại như một cảm xúc khác, quá phức tạp, hắn không thể đọc ra. Nhưng hắn thông qua ngôn ngữ cử chỉ của nàng giải đọc ra nàng đang kiềm chế, đang khống chế mình, nhưng nước mắt lại không ngừng tuôn trào mãnh liệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play