Một ngày trước khi vào học, Hạ Thược đã trở lại trường để báo danh.
Khi nàng một mình mang theo bao lớn bao nhỏ bước đi trong sân trường, không ít học sinh đều ngoái đầu nhìn lại. Sau cuộc thi Văn nghệ giải đấu năm trước, thân phận của Hạ Thược đã được công khai trong trường. Nàng vốn dĩ đã có danh tiếng trong số tân sinh, chỉ có điều, bây giờ danh tiếng khác xưa, và ánh mắt của các bạn học nhìn nàng cũng không còn như trước nữa.
Chỉ thấy nàng một thân áo khoác trắng, mặc quần jean, sợi tóc tùy ý rủ xuống vai, trên mặt treo nụ cười yếu ớt nhàn nhạt, trông như một cô gái hàng xóm bình thường. Hơn nữa, tay trái nàng nắm vali, tay phải xách một đống bao lớn bao nhỏ đựng hộp quà, trên vali còn đặt thêm mấy cái. Dáng vẻ khoa trương này khiến không ít người phải ngoảnh lại nhìn.
Từ xa, khi Nguyên Trạch, Liễu Tiên Tiên, Hồ Gia Di và Miêu Nghiên cùng nhau đón tới, thấy cảnh tượng này, Nguyên Trạch không nhịn được cười.
"May mà lần này chỉ là đặc sản hộp quà, ngươi không có lại đem nhà chuyển đến." Nguyên Trạch đi tới đỡ lấy gánh nặng trong tay Hạ Thược, cười nói.
"Thược Tử!" Hồ Gia Di nhào tới, ôm chặt Hạ Thược, "Chúc mừng năm mới!"
Liễu Tiên Tiên nhìn hai người ôm nhau, hai tay khoanh trước ngực đứng một bên, dò xét đống đồ vật dưới đất, bình luận: "Cũng được, lần này không mang chăn đệm, mặc dù nhìn vẫn hơi khoa trương, nhưng ít ra không giống chạy nạn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT