Từ Thiên Dận cởi áo khoác cấp tốc, quả quyết. Đương nhiên, Hạ Thược lại ngồi trên giường, sững sờ một lát mới phản ứng được.
Nàng liếc mắt nhìn ánh đèn từ nhà chính vọng tới, trừng mắt nhìn Từ Thiên Dận, nhỏ giọng nói: "Không thể ngủ ở đây! Về chỗ sư cha đi."
Động tác cởi áo của Từ Thiên Dận hơi ngừng lại. Trong ánh đèn mờ ảo, Hạ Thược cảm giác được ánh mắt hắn nhìn mình, dường như không hiểu vì sao không thể ngủ ở đây.
Hạ Thược bất đắc dĩ trợn trắng mắt: "Đây là nhà ta, không phải khách sạn!"
Xin lỗi! Chuyện này nếu bị cha mẹ nàng trông thấy, thì còn ra thể thống gì? Nếu phụ thân Hạ Chí Nguyên biết tiểu tử này ban đêm chui vào phòng con gái mình, còn không đánh hắn bay ra ngoài sao? Đánh bay ra ngoài còn là nhẹ! Không chừng còn gây ra chuyện gì nữa.
"Mau về đi." Hạ Thược đuổi hắn, đuổi xong lại dặn dò một câu: "Đi ngủ trên giường, nghe thấy không?"
Ngón tay nam nhân dừng lại ở nút áo cuối cùng. Trong bóng tối, thiếu nữ tĩnh lặng ngồi trên giường, yên lặng nhìn nàng, chính là không chịu động. Hai người đối mặt hồi lâu, nam nhân mới trầm giọng nói: "Ta sẽ đi sớm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT