Sau bữa tối, Tần Húc đưa Đỗ Lâm đến công ty Hoa Húc gọi điện, vừa hay Trịnh Hâm và Đổng Giai Giai tiện đường, nên hai người xách theo mấy túi hàng lớn cùng nhau rời đi.
Điện thoại mới đổ chuông ba tiếng đã có người bắt máy.
"A lô? Có phải là Lâm Lâm không đấy?"
Đỗ Lâm nghe xong, mắt liền cay cay, "Mẹ, là con đây." Giọng cô nghẹn ngào, vội ho khẽ một cái, hít sâu một hơi, cố nén cảm xúc xuống rồi vui vẻ nói: "Mẹ ơi, mấy hôm nay con bận quá nên chưa gọi được, mẹ yên tâm nhé, con không sao cả, tìm được việc rồi, kiếm được không ít tiền, ăn uống đầy đủ, còn mập lên hai cân nữa cơ."
La Thục Ngọc thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn trách yêu: "Con cũng giỏi thật, nói là một tuần gọi về, kết quả mười ngày không thấy tăm hơi, mẹ lo đến phát sốt, tưởng có chuyện gì xảy ra rồi cơ chứ."
"Đỗ Lâm, con phải nói thật với mẹ đấy, đừng có giấu chuyện xấu không báo tin. Con thật sự không sao chứ?"
Đỗ Lâm vội vàng trấn an, dỗ dành cả nửa ngày mới khiến mẹ tin là cô vẫn ổn. Dù cách cả ngàn dặm, cô vẫn như con chim non lần đầu rời tổ, còn người mẹ thì lo lắng không yên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT