Đỗ Lâm ôm mũi, đau đến chảy nước mắt, ngẩng đầu nhìn thấy là Tần Húc thì khổ sở nói:
“Anh về rồi à? Đau chết tôi rồi…”
Tần Húc nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp gấp mấy lần trước của Đỗ Lâm thì ngẩn người mất mấy giây, đầu óc trống rỗng một lúc mới phản ứng lại, vội buông tay để cô đứng vững.
“Cô… khụ, sao giờ này mới về? Tôi còn tưởng cô gặp chuyện gì cơ đấy.”
“Không có đâu, tôi ra chợ đêm bán quần áo.” Vừa nói đến chuyện này, Đỗ Lâm liền phấn khích hẳn lên, quay một vòng trước mặt anh, “Có đẹp không? Tôi chọn ở chợ đầu mối đấy, bán chạy lắm! Mấy hôm nay tôi kiếm được kha khá rồi!”
Tần Húc thở phào nhẹ nhõm, đúng là rất đẹp, đẹp đến nỗi suýt chút anh không nhận ra. Nếu như trước đây Đỗ Lâm là một cô gái xinh xắn thì giờ cô tỏa sáng khiến người khác không thể rời mắt.
Anh bỗng thấy có chút không tự nhiên, theo phản xạ cúi xuống xách túi đồ trên đất, ngẩng đầu lại thấy mắt Đỗ Lâm vẫn ươn ướt, anh bật cười, giọng cũng dịu xuống:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT