Đỗ Lâm nghĩ đến chuyện ra chợ đêm bày sạp cũng là nhờ cảm hứng từ Tần Húc — anh ấy từng bắt đầu từ việc bày bán vỉa hè. Nhưng cô không ngờ cơ hội lại đến nhanh như vậy.
Cô sửa được bốn chiếc áo trong đống quần áo của mình là hết đồ để làm, còn thấy hơi tiếc, thế là lại chạy đến chợ đầu mối quần áo để dò giá, xem thị trường.
Trong chợ toàn là mấy bộ quần áo trông hết sức bình thường, nhưng nhìn kỹ lại thì có tới một nửa trong số đó có phom dáng hoặc kiểu dáng khá ổn. Dù sao đây cũng là nơi lưu thông quần áo nhanh nhất, từ dân bán lẻ đến dân buôn từ tỉnh khác đều lấy hàng ở đây. Mẫu nào bán chạy, mẫu nào không ai thèm đoái hoài, nhìn cái là biết ngay.
Đỗ Lâm đi qua mấy sạp, bắt gặp một chiếc áo khoác dạ màu be có kiểu dáng rất đẹp, không nhịn được bèn hỏi: “Chiếc này bao nhiêu vậy ạ?”
Ông chủ liếc cô một cái, hờ hững đáp: “280 một cái, không mặc cả, đủ size.”
Hai trăm tám chục đồng thì đắt quá, đây là chợ sỉ mà. Đỗ Lâm cau mày: “Nếu lấy số lượng lớn thì có ưu đãi gì không? Năm chục cái thì bao nhiêu?”
“Lấy năm chục cái thì tính cô 260 một cái. Làm ơn nhường đường cái.” Ông chủ thấy có người ôm túi lớn túi nhỏ bước tới, liền niềm nở đi tiếp khách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play