Tô Mộng nhìn khuôn mặt thiếu niên trong bức ảnh, cụp mắt xuống, hàng mi dày và dài rủ xuống che khuất toàn bộ cảm xúc nơi đáy mắt. Ánh mắt cô dừng lại nơi gương mặt ấy hoàn toàn trùng khớp với bóng hình mơ hồ của người đàn ông trong đêm mưa năm đó mà cô từng gặp trong ký ức.
【Ký chủ, chẳng lẽ kiếp trước của cô từng quen biết Quý Vi Trần khi hắn ta trưởng thành rồi sao?】666 kinh hãi khi thấy thần sắc của Tô Mộng, vội vàng lật tung nội dung cốt truyện trong nguyên tác. Dù tra thế nào cũng không thấy chỗ nào có manh mối cho thấy Tô Mộng từng có cơ hội quen biết Quý Vi Trần khi trưởng thành.
Nếu hai nhân vật phản diện này ngay từ đầu đã quen biết nhau, thì đám nhân vật chính chắc đã sớm bị xử sạch rồi.
【Không quen.】Tô Mộng trả lời, thu ánh nhìn lại. Câu này không phải lời nói dối.
“Xin hỏi…tại sao lại muốn cháu tiếp cận cậu ấy? Cậu ấy là người thế nào ạ?” Tô Mộng rụt rè hỏi khi nghe lời căn dặn của người quản gia, vẫn giữ nguyên vẻ nhút nhát e sợ, dáng vẻ vô cùng rụt rè và dè chừng.
“Con bé này, hỏi lắm thế! Không phải việc mày cần biết. Mày chỉ cần làm theo lời tao, nếu mày làm được việc, chắc chắn sẽ không thiệt thòi đâu. Đừng có mà làm chuyện dư thừa, nếu không thì…” Quản gia bắt đầu lớn tiếng, ngữ khí trở nên lạnh lẽo đầy cảnh cáo.
Tô Mộng nghe thấy lời ông ta nói, rất phối hợp mà khẽ run người một cái, trông như bị dọa sợ thật sự. Cô cắn nhẹ môi dưới, vẻ mặt lại hiện lên sự ngoan ngoãn, chân thành vô cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play