“Quý Vi Trần.” Thẩm Minh chặn Quý Vi Trần lại, anh cau mày, dường như có rất nhiều điều muốn nói, lời lẽ cuộn trào trong lồng ngực, cuối cùng chỉ siết chặt nắm tay.
“Nói thật, tôi không thích cậu cho lắm. Cậu là một nhân tố bất ổn, khiến tôi có cảm giác rất nguy hiểm. Chuyện giữa cậu và cô ấy, tôi cũng biết ít nhiều.” Thẩm Minh mở lời, nhớ lại cuộc trò chuyện hôm đó với Tô Mộng. Anh muốn trung thành với Tô Mộng, sẵn sàng làm mọi thứ vì cô, nhưng cô chỉ cười nhạt, giọng điệu thản nhiên.
Muốn anh giúp đỡ Quý Vi Trần.
Cô nói mình sắp chết rồi, chẳng lẽ cô đã sớm biết thể trạng của bản thân không chống đỡ nổi nữa sao? Vậy mà vẫn còn nghĩ tới chuyện này.
“Hy vọng cậu sẽ không vì bất kỳ lý do gì mà làm tổn thương cô ấy.” Thẩm Minh nói, trong đầu nhớ lại những tư liệu từng xem, về ân oán giữa nhà họ Tần và Quý Vi Trần.
Anh không dùng giọng điệu bình đẳng giữa người lớn với nhau khi nói chuyện với Quý Vi Trần, bởi anh biết rõ Quý Vi Trần trưởng thành sớm, không giống với những đứa trẻ bình thường khác.
Nghe những lời này, Quý Vi Trần không đáp lại. Đèn trong đại sảnh hơi tối, phần lớn ánh sáng đều bị bóng của Thẩm Minh che khuất, toàn thân Quý Vi Trần như bị nuốt chửng trong bóng tối, chỉ có bàn tay đang đặt trên tay nắm cửa phòng Tô Mộng là còn vương một chút ánh sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play