“Không phải chị đã chọn quà cho Thẩm Địch sao, nên cố tình tránh mặt cậu ấy để chọn sao?" Quý Vi Trần lại nói.
“Tại sao lại phải tặng quà cho Thẩm Địch?” Tô Mộng nghe câu nói của Quý Vi Trần thì hơi nghi hoặc.
“Cậu ấy rất được lòng người. Ai ai cũng thích cậu ấy.” Quý Vi Trần mở lời, trong đầu hiện lên dáng vẻ thường ngày của Thẩm Địch, không giống hắn, người chỉ biết giả vờ ngoan ngoãn, cũng chẳng như hắn, tâm tính u ám và thủ đoạn hèn hạ. Nếu người ta đứng trước cả hai bọn họ, chắc chắn sẽ chọn thích Thẩm Địch hơn.
Nghe xong lời này, Tô Mộng liền nhét món quà đang cầm vào trong lòng Quý Vi Trần.
“Chị không phải người lương thiện hay thương hại ai cả. Trên đời này người đáng thương không ít, nhưng chị chỉ nhặt một mình em về nhà.” Tô Mộng nói, xoa nhẹ tóc trên đầu Quý Vi Trần, rồi bóp nhẹ hai cái tai thỏ đang đội trên đầu hắn, cào cào lên má Quý Vi Trần một cái.
Quý Vi Trần ngẩng đầu, chăm chú nhìn người đang đứng trước mặt mình.
Đêm đen như mực, gió đêm se lạnh, trên đường phố tràn ngập tiếng người huyên náo và mùi thức ăn thơm nức. Người đứng trước mặt khẽ nghiêng đầu, đôi mắt đen trắng rõ ràng trong veo ấy nhìn hắn không rời, ánh mắt phản chiếu vô vàn ánh đèn từ phố xá, rất sáng, giọng nói cũng dịu dàng như kẹo mềm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT